Làm thế nào chúng ta giải thích những điều tồi tệ xảy ra trên thế giới, những vụ tấn công kinh hoàng, nạn nô lệ tình dục, phân biệt chủng tộc, nạn đói tràn lan?
Trong tiềm thức, có lẽ chúng ta tự hỏi những câu hỏi như thế này khá thường xuyên. Nhưng một cách có ý thức thì chúng ta lại hiếm khi làm vậy. Chúng ta quá bận rộn sống cuộc sống của mình đến mức hiếm khi chúng ta dừng lại và tự hỏi TẠI SAO?
Nhưng rồi có thể vài điều xảy ra làm chúng ta bừng tỉnh. Bố mẹ chúng ta ly dị. Cô gái ở cuối phố bị bắt cóc. Một người thân bị ung thư. Những thứ đó làm chúng ta bừng tỉnh trong chốc lát. Nhưng rồi chúng ta thường lại chìm trong sự phủ nhận. Tức là, cho đến khi một thảm họa khác xuất hiện, một điều phi lý khác xảy ra. Khi ấy chúng ta thường nghĩ: Có điều gì đó không ổn ở đây. Một điều gì đó thực sự, thực sự sai. Cuộc sống không thể như thế được!
Vậy, TẠI SAO những điều xấu xảy ra?
TẠI SAO thế giới này không phải là một chốn tốt hơn?
Có một câu trả lời được tìm thấy trong Kinh Thánh cho câu hỏi TẠI SAO. Nhưng đó không phải là câu trả lời mà đa số người ta thích nghe: thế giới ngày nay như thế này bởi vì đó là thế giới mà chúng ta, trong một nghĩa nào đó, đã mong muốn được có.
Nghe kỳ lạ quá?
Điều gì hoặc ai có thể làm thế giới này khác với cách nó hiện có? Điều gì hoặc ai có thể đảm bảo một cuộc sống không có nỗi đau, cho tất cả mọi người, trong mọi lúc?
Đức Chúa Trời có thể. Đức Chúa Trời có thể hoàn thành điều đó. Nhưng Ngài không làm như vậy. Ít nhất thì cũng không phải là lúc này. Và kết quả là chúng ta giận dữ Ngài. Chúng ta nói: “Đức Chúa Trời không thể vừa toàn năng lại vừa yêu thương. Nếu Ngài như vậy, thế giới ngày nay đã không như thế này!”
Chúng ta nói ra điều này, hy vọng rằng Đức Chúa Trời khi ấy sẽ thay đổi quan điểm của Ngài. Chúng ta hy vọng đổ lỗi trên Ngài, sẽ khiến Ngài thay đổi cách Ngài làm mọi việc.
Nhưng Ngài không có vẻ lay chuyển. TẠI SAO Ngài lại không?
Đức Chúa Trời không lay chuyển – Ngài không thay đổi mọi việc ngay bây giờ -- bởi vì Ngài đang cho chúng ta điều chúng ta cầu xin: một thế giới nơi chúng ta đối xử với Ngài dường như Ngài vắng mặt và không cần thiết.
Còn nhớ câu chuyện về A-đam và Ê-va không? Họ đã ăn “trái cấm”. Ăn trái cấm xuất phát từ ý tưởng rằng họ có thể bỏ qua điều Đức Chúa Trời đã dạy bảo họ, và lao vào cuộc sống phân cách khỏi Đức Chúa Trời. Vì A-đam và Ê-va dường như tin rằng họ có thể trở nên giống như Đức Chúa Trời mà không Ngài. Họ đã bị cuốn hút bởi ý tưởng rằng, tồn tại một điều gì đó giá trị hơn chính Đức Chúa Trời, một điều gì đó giá trị hơn việc có mối quan hệ cá nhân với Đức Chúa Trời. Và hệ thống thế gian này – với tất cả những sai trật của nó – là hậu quả của sự lựa chọn mà họ đã làm.
Câu chuyện của họ là câu chuyện của tất cả chúng ta1, đúng vậy không? Ai chưa từng nói – nếu không thành tiếng thì ít nhất cũng thầm trong lòng – Ông Trời, tôi nghĩ rằng tôi có thể làm điều này mà không cần đến Ông. Để tôi một mình làm điều này. Dù sao cũng cám ơn vì có ý giúp.
Tất cả chúng ta đã từng cố gắng loại bỏ Đức Chúa Trời ra khỏi đời sống mình.
Tại sao chúng ta làm vậy? Có lẽ bởi vì tất cả chúng ta đều đã bị cuốn vào ý tưởng rằng có một điều gì đó giá trị hơn, quan trọng hơn Đức Chúa Trời. Đối với những người khác nhau điều đó khác nhau, nhưng lối tư duy vẫn vậy: Đức Chúa Trời không phải là điều quan trọng nhất trong cuộc sống. Thực ra, tôi thà nhanh chóng làm điều đó mà không cần Ngài một chút nào.
Sự đáp lời của Đức Chúa Trời cho điều đó là gì?
Ngài cho phép điều đó. Nhiều người kinh nghiệm những hậu quả đau đớn vì sự lựa chọn của người khác hoặc của chính họ đi ngược lại với đường lối của Đức Chúa Trời… giết người, lạm dụng tình dục, tham lam, nói dối/lừa đảo, vu khống, ngoại tình, bắt cóc,v.v. Tất cả những điều này có thể giải thích bằng việc con người đã từ chối không cho Đức Chúa Trời tiếp cận và ảnh hưởng trên cuộc sống của họ. Họ sống cuộc sống của họ theo cách họ thấy thích hợp, nên họ và những người khác đau khổ.
Quan điểm của Đức Chúa Trời về tất cả những điều này là gì?
Ngài không làm cao đâu. Sự thật là, dường như có thể thấy Đức Chúa Trời đang hướng về phía trước, đồng cảm, hy vọng chúng ta sẽ trở lại với Ngài để Ngài có thể mang cuộc sống đích thực đến cho chúng ta. Chúa Giê-xu đã nói: “Hỡi những ai mệt mỏi và nặng gánh, hãy đến cùng ta. Ta sẽ cho các ngươi được nghỉ ngơi.”2 Nhưng không phải tất cả đều muốn đến với Ngài. Chúa Giê-xu đã thốt lên điều này khi Ngài nói: “Giê-ru-sa-lem, Giê-ru-sa-lem ơi! Ngươi giết các nhà tiên tri và ném đá chết những người được sai đến cùng ngươi. Nhiều lần ta muốn gom dân cư ngươi lại như gà mẹ túc con vào dưới cánh mà ngươi không chịu!”3 Một lần nữa, Chúa Giê-xu lại đề cập đến mối quan hệ của chúng ta với Ngài. “Ta là sự sáng của trần gian; ai theo ta, sẽ không sống trong tối tăm, nhưng có ánh sáng của sự sống.”4
Thế còn khi cuộc đời bất công, những điều tồi tệ xảy ra cho chúng ta thì sao?
Còn những hoàn cảnh khủng khiếp trong cuộc sống xảy đến chúng ta do một người nào đó khác chứ không phải chúng ta gây ra thì sao? Khi chúng ta cảm thấy mình là nạn nhân, thật ích lợi khi nhận thức được rằng chính Đức Chúa Trời đã phải chịu những đối xử tàn nhẫn từ người khác. Đức Chúa Trời quá hiểu điều bạn đang trải qua.
Chẳng có gì trong đời có thể đau đớn hơn điều mà Chúa Giê-xu đã phải chịu vì cớ chúng ta, khi Ngài bị bạn bè lìa xa, bị những người không tin Ngài chế nhạo, bị đánh đập và hành hạ trước khi bị đóng đinh, rồi sau đó bị đóng đinh trên cây thập tự, bị phơi bày nhục nhã trước mọi người, chịu cái chết từ từ vì nghẹt thở.
Ngài đã tạo dựng nên chúng ta, tuy nhiên lại cho con người tự do để làm điều đó, để ứng nghiệm Kinh Thánh và để giải phóng chúng ta khỏi tội lỗi. Chúa Giê-xu không ngạc nhiên với điều đó. Ngài ý thức rõ điều gì sẽ đến, biết trước tất cả mọi chi tiết, mọi nỗi đau, mọi điều sỉ nhục. “Trong khi đang đi lên Giê-ru-sa-lem, Chúa Giê-xu đem các môn đệ riêng ra và bảo họ rằng, “Nghe đây, chúng ta đang đi lên Giê-ru-sa-lem. Con Người sẽ bị trao vào tay các giới trưởng tế và các giáo sư luật, họ sẽ tuyên án xử tử Ngài. Họ sẽ giao Ngài cho dân ngoại quốc. Những người ấy sẽ chế giễu Ngài, lấy roi đánh đập, rồi đóng đinh Ngài. Nhưng đến ngày thứ ba Ngài sẽ sống lại.5
Hãy tưởng tượng bạn biết một điều gì đó kinh khủng sẽ xảy ra với bạn. Chúa Giê-xu thấu hiểu nỗi thống khổ trong cảm xúc và tâm lý. Đêm mà Chúa Giê-xu biết họ sẽ bắt Ngài, Ngài đi cầu nguyện, nhưng dẫn theo một vài người bạn với Ngài. “Ngài đem Phia-rơ và hai con trai Xê-bê-đê theo. Ngài bắt đầu buồn bã lắm. Ngài bảo họ, “Lòng ta buồn rầu lắm, có thể chết được. Các con hãy ở đây và thức với ta.” Sau khi đi cách họ thêm một khoảng nữa, Chúa Giê-xu quì xuống đất và cầu nguyện, “Thưa Cha, nếu có thể được, xin đừng trao cho con ly đau khổ nầy. Nhưng xin hãy làm theo ý muốn Cha, chứ không phải theo ý muốn con”6 Mặc dù Chúa Giê-xu đã thổ lộ với ba người bạn của Ngài, họ đã không hiểu chiều sâu của những nỗi dằn vặt của Ngài, và khi Chúa Giê-xu từ chỗ cầu nguyện trở lại, Ngài thấy họ đang ngủ. Chúa Giê-xu hiểu thế nào là một mình trải qua cơn đau và nỗi buồn tột độ.
Và tóm lại là thế này, như Giăng mô tả trong Tinh Lành của ông: Thiên Ngôn ở trong thế gian. Thế gian do Ngài sáng tạo, nhưng lại không nhận biết Ngài. Ngài đến trong thế giới của Ngài, nhưng dân Ngài không tiếp nhận. Nhưng ai bằng lòng tin nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền trở thành con Đức Chúa Trời,”7 “Vì Thượng Đế quá yêu nhân loại đến nỗi hi sinh Con Một của Ngài, để ai đặt niềm tin vào Con ấy sẽ không bị chết mất nhưng được sống đời đời. Thượng Đế sai Con Ngài đến thế gian không phải để kết tội thế gian, nhưng để thế gian nhờ Ngài mà được cứu.”8
Những cơn đau và nỗi khổ dữ dội trong thế giới này là thật.
Một phần trong số đó có thể được giải thích bởi những hành động ích kỷ, thù hận từ phía người khác. Một phần trong số đó không thể giải thích được trong đời này. Nhưng Đức Chúa Trời dâng chính Ngài cho chúng ta. Đức Chúa Trời cho chúng ta biết rằng chính Ngài cũng từng chịu đựng, và Ngài biết những nỗi đau và nhu cầu của chúng ta. Chúa Giê-xu đã nói với các môn đồ: “Ta để lại sự bình an cho các con. Ta cho các con sự bình an của ta, không phải như thế gian cho. Các con chớ nên để lòng mình băn khoăn hay sợ hãi.”9
Có vô vàn lý do để sợ hãi, bối rối, nhưng Đức Chúa Trời có thể cho chúng ta sự bình an của Ngài, là điều lớn hơn vấn đề trước mắt chúng ta. Suy cho cùng Ngài là Đức Chúa Trời, Đấng Tạo Hóa. Đấng đã luôn tồn tại. Đấng đã tạo dựng nên một vũ trụ dễ như trở bàn tay.
Tuy vậy thậm chí trong quyền năng Ngài, Ngài vẫn là Đấng biết chúng ta cách rõ ràng, thậm chí những chi tiết nhỏ nhất và không đáng kể. Và nếu chúng ta tin tưởng trao phó cuộc sống mình cho Ngài, nương cậy vào Ngài, mặc dù chúng ta gặp những khó khăn, Ngài sẽ giữ chúng ta an toàn. Chúa Giê-xu đã nói: “Ta bảo trước những điều ấy để các con được an tâm trong ta. Các con sẽ gặp khốn khổ khi sống trên thế gian. Nhưng hãy can đảm lên! Ta đã chiến thắng thế gian rồi!”10 Ngài đã trải qua sự đe dọa khủng khiếp nhất – cái chết – và chiến thắng nó. Ngài có thể dẫn chúng ta qua những hoàn cảnh khó khăn của cuộc sống này, và sau đó mang chúng ta vào sự sống đời đời, nếu chúng ta sẽ tin cậy Ngài.
Lựa chọn của chúng ta:
Chúa Giê-xu đã cầu nguyện: Lạy Cha công chính, thế gian không biết Cha nhưng Con biết Cha và những người nầy biết rằng Cha đã sai Con đến. Con đã giải thích về Cha cho họ, Con sẽ còn giải thích nữa để tình yêu Cha dành cho Con sẽ ở trong họ, và Con cũng sẽ sống trong họ.”11
Có lẽ bạn đã từng hỏi chính mình, “Cuộc đời sao quá khó khăn đến vậy?” Không có Chúa, con người dễ rơi vào tình trạng ghen ghét, phân biệt chủng tộc, lạm dụng tình dục, sát hại lẫn nhau.
Chúa Giê-xu phán, “Ta đã đến để cho con ngườu được sự sống và được sự sống dư dật.”12
Để biết cách bắt đầu mối quan hệ với Đức Chúa Trời, xin bạn hãy xem Biết Chúa cách cá nhân.
► | Làm thế nào để bắt đầu mối quan hệ với Đức Chúa Trời |
► | Tôi có một câu hỏi… |
Ghi Chú: (1) " Chúng ta thảy đều như chiên đi lạc, ai theo đường nấy: Đức Giê-hô-va đã làm cho tội lỗi của hết thảy chúng ta đều chất trên người. " (Kinh Thánh, Ê-sai 53:6)
" Chẳng có một người nào hiểu biết, Chẳng có một người nào tìm kiếm Đức Chúa Trời." (Kinh Thánh, Rô-ma 3:11)
(2) Ma-thi-ơ 11:28
(3) Ma-thi-ơ 23:37
(4) Giăng 8:12
(5) Ma-thi-ơ 20:17-19
(6) Ma-thi-ơ 26:37-39
(7) Giăng 1:10-12
(8) Giăng 3:17,16
(9) Giăng 14:27
(10) Giăng 16:33
(11) Giăng 17:25,26
(12) Giăng 10:10