Câu hỏi: “Tình dục trước hôn nhân có sai không? Tại sao tất cả những thứ vui vẻ và sung sướng đều là sai theo các Cơ đốc nhân? Tại sao một Đức Chúa Trời lại thích nói rằng ngươi không được phép làm những thứ vui?”
Bạn hãy thử suy nghĩ điều này, lái xe có tội không? Không. Nhưng một đứa bé 13 tuổi có được lái xe không? Tất nhiên, lái xe quả thật là vui vẻ và phấn khởi đối với đứa bé 13 tuổi, nhưng cái đó sẽ khiến cuộc sống của nó và của người khác lâm vào nguy hiểm.
Tình dục, là điều thích thú, giữa chồng và vợ thì có tội không? Không. Nhưng tình dục với chồng hoặc vợ của người khác thì có tội không? Có. Nó có thể vui vẻ và thích thú, nhưng thường mang lại đau khổ khôn lường cho vợ hoặc chồng của người đó và các con cái.
Chúng ta thích xác định điều đúng điều sai theo cái chúng ta muốn. Đó là bản chất của con người. Nếu chúng ta muốn sinh hoạt tình dục với ai đó, chúng ta muốn tạo nên những tiêu chuẩn riêng của mình. Thường thì những tiêu chuẩn của chúng ta là nếu họ chưa có gia đình thì tình dục là OK. Nhưng nếu người khác có nguy cơ mắc bệnh truyền qua đường tình dục thì sao? Giờ thì nghe có vẻ mơ hồ. Thế nhỡ người đó có thai và phải đối diện với quyết định khó khăn là nạo thai thì sao? Cũng mơ hồ nốt. Nếu người đó có họ hàng thì sao? Nếu người đó cùng giới tính thì sao? Nếu mua dâm thì sao? Nếu tình dục đồi trụy thì sao? Nếu có liên quan đến trẻ em thì sao?
Điều vui vẻ và thích thú cho một người có thể bị coi là sai trái trong mắt của người khác. Đúng vậy không? Căn cứ vào đâu mà một người xác định điều gì đúng và điều gì sai?
Một Đức Chúa Trời yêu thương đã khiến chúng ta biết sự khôn ngoan trong cuộc sống. Ngài nói rằng tội lỗi cho sự sung sướng tạm thời. Có lẽ chẳng có tội lỗi nào mà lại không mang lại sung sướng trong một khoảng khắc nào đó. Nhưng sung sướng không thể là tiêu chuẩn duy nhất để chúng ta làm quyết định. Bạn hãy nhớ thật sung sướng biết bao khi thỉnh thoảng được bạt tai cho đứa em trai hoặc em gái một cái. Sung sướng một lúc nào đó, nhưng rất may là chúng ta đã kiềm chế bởi vì sung sướng không phải là cái duy nhất dẫn dắt chúng ta.
Đức Chúa Trời muốn giữ chúng ta khỏi những rắc rối khủng khiếp mà chúng ta có thể rước vào mình vì những quyết định ngu ngốc mà chúng ta làm. Ngài thật lòng yêu chúng ta và muốn bảo vệ chúng ta khỏi những quyết định và hành vi sẽ hủy hoại đời sống của chúng ta và đời sống của một người nào đó khác.
Tại sao Đức Chúa Trời (Đấng tạo dựng nên tình dục) lại giới hạn tình dục cho hôn nhân? Có phải để làm hỏng sự vui vẻ của ai đó hay để đảm bảo cho vợ chồng được hưởng thụ mức độ gần gũi sâu sắc nhất có thể, được giữ gìn chỉ cho nhau mà thôi? Khi Đức Chúa Trời hướng dẫn chúng ta thì động cơ của Ngài là trong sạch và được thúc đẩy bởi tình yêu của Ngài cho chúng ta.
Người ta quen với việc sử dụng tình dục cho một giây phút vui vẻ và thích thú ngắn ngủi, nhưng nếu có một điều gì đó giá trị hơn khoái cảm tạm thời thì sao? Giống như nhân phẩm, tự trọng, biết rằng bạn cũng còn đang coi người khác có một giá trị lớn hơn? Có lẽ Đức Chúa Trời nghĩ rằng những mối quan hệ có thể trở nên thân mật, an toàn và mạnh mẽ hơn nếu chúng được xây dựng trên một điều gì đó vững chắc hơn là quan hệ tình dục. Dù lý do của Chúa là gì đi nữa, sự khôn ngoan của Ngài vượt hơn sự khôn ngoan của chúng ta và chúng ta có thể tin tưởng Ngài. Và thường thì sau đó chúng ta nhìn thấy giá trị của việc đi theo Ngài.
► | Làm thế nào để bắt đầu mối quan hệ với Đức Chúa Trời |
► | Tôi có một câu hỏi… |